-10.5 C
Toronto
Saturday, December 21, 2024

Tại sao những người Canada Snowbirds di cư hằng năm đến Puerto Vallarta?

Từ những khu vườn, ẩm thực sáng tạo, đến rượu cay nồng, thị trấn Mexico này có sức hút đặc biệt với người Canada trong lạnh giá.

Puerto Vallarta là nơi trú ẩn của những cư dân Canada được gọi là snowbirds (loài chim tuyết Canada) không chỉ vì khí hậu và bờ biển, mà còn vì nơi đây là nơi văn hóa và cuộc sống người Mexico nở rộ. Thị trấn này còn là nơi mà “nữ hoàng điện ảnh” Elizabeth Taylor và Richard Burton đã bày ra những trò tai quái khi nam diễn viên đang trong quá trình đang quay bộ phim ‘The Night of the Iguana’, vì thế có  chút lãng mạn luôn tồn tại trong những làn gió nhẹ của thành phố.

Nhiều người bạn ở Toronto của tôi thường hay tránh những cơn gió mùa đông bằng cách đi về phía nam đến vùng đất này, vì vậy tôi quyết định tới thăm nơi này một lần.

Khách sạn mà tôi lựa chọn là Grand Miramar, nằm trên những ngọn đồi thuộc khu vực Conchas Chinas (vỏ sò Trung Quốc) của thị trấn. Sở dĩ ngọn đồi có biệt danh này là vì loại vỏ sò chỉ được tìm thấy trên các bãi biển của khu vực. Khung cảnh tuyệt đẹp từ hồ bơi vô vực và đường chân trời dường như trải dài đến vô tận, vì phải đi bộ khá xa, tôi mới có thể đến được khách sạn.

Tối hôm đó, tôi đến Palm Cabaret để xem một đêm nhạc, trong đó tái hiện bài hát và phần trình diễn của huyền thoại Freddy Mercury khi ông trình diễn “I Want it All”. Tôi không phải là người thường xuyên tham dự các buổi biểu diễn đóng giả người nổi tiếng, nhưng buổi biểu diễn này rất tuyệt vời.

Sau đó, tôi ăn tối tại Tintoque, một trong 120 nhà hàng tốt nhất ở Mexico, theo xếp hạng của Culinaira Mexico. Đầu bếp Joel Ornelas đã phục vụ một món ăn độc đáo đến từ Bờ biển Thái Bình Dương của Mexico và tôi được biết thực đơn sáng tạo thay đổi mỗi ngày. Món cà ri cá penang, thịt cừu hầm bắp ngô và món cuốn Shiso của tôi đều rất tuyệt vời.

Ngày hôm sau, tôi khởi hành một chuyến đi ngắn ra khỏi thị trấn đến Vườn bách thảo Vallarta xanh tươi, nơi tập trung vào bảo vệ các loài và môi trường đang có nguy cơ tuyệt chủng.

Hướng dẫn viên và quản lý Ricardo Andrade cùng chú chó Yorkie-Chihuahua của anh là Ping Pong đã đưa tôi đi tham quan khu đất rộng 32 ha (79 mẫu Anh) trồng đầy cây dương xỉ, cọ, lan, ca cao và cây vani.

“Khu vườn này thuộc về một người Mỹ tên là Bob Price, ông nhìn thấy những người bán hoa lan bên đường và đã mua lại khu đất này. Ông Price đã ra mắt khu vườn vào năm 2005 và nó được tài trợ bởi các khoản đóng góp,” anh Andrade giải thích.

Cơ sở kinh doanh này từng được American Public Gardens vinh danh là Khu vườn xuất sắc vào năm ngoái. Đây là lần duy nhất một cơ sở kinh doanh ở Mexico nhận được giải thưởng này.

Ngồi ăn trưa tại nhà hàng của khu vườn, tôi nhấm nháp món salad tôm, guacamole và bánh tacos khi những chú chim ruồi cinnamon humming bird bay lượn trên những chiếc máng ăn được bày trên ban công của khu vực ăn uống.

Trở lại thị trấn vào buổi tối hôm đó, kiến ​​thức của tôi về rượu Mexico đã phong phú hơn khi ghé nhà hàng Lulu’s. Đầu bếp Memo Wulff từng được đào tạo tại San Francisco, nhưng anh ấy đã trở về quê hương thân yêu để mở quán ăn của riêng mình. Một phần của nhà hàng nằm ở ngoài trời, cơ sở này mang nét mộc mạc và thoải mái, với bảng thực đơn được viết bằng viết phấn và nhân viên phục vụ đi từ quầy bar cho đến nhà bếp này sang nhà bếp khác. Chủ đề bữa tối của chúng tôi là thực đơn nếm thử rượu raicilla.

“Raicilla giống như rượu mezcal hoặc tequila. Nó từng được chế biến thành rượu mạnh bán lậu từ cây thùa xanh agave mọc hoang,” Wulff giải thích, đồng thời nhấn mạnh rằng loại rượu tự chế này còn được gọi thân mật là “The Godfather”.

Trong số 200 loài cây thùa, có 5 loài được sử dụng cho raicilla.

“Cây thùa từ vùng núi hoặc ven biển được ưa chuộng hơn. Nó giống như rượu vang được làm thủ công. Ở bang Jalisco, có đến 16 quận sản xuất nó.

Bữa ăn nhiều món của chúng tôi kết hợp khéo léo giữa các loại rau củ được sản xuất tại địa phương và cá mới đánh bắt: Mầm ngô với cây xương rồng, cá marlin đại dương, ceviche (món “cocktail gỏi cá sống), hến, súp đậu đen và sốt mahi pesto. Món tráng miệng là bánh bí đỏ với kem vani. Mỗi đĩa ăn được kết hợp với cocktail raicilla, một số món dùng với nước ép trái cây, và một số món khác sẽ uống cùng với cà phê nóng bốc khói.

Ngày hôm sau, tôi đã được giới thiệu về việc sản xuất rượu mescal và rượu tequila khi đi cùng nhóm tham quan đến thị trấn nhỏ San Sebastian del Oest ở phía đông của Puerta Vallarta. Trên đường, chúng tôi đã dừng lại ở Hacienda Don Lalin. Chủ nhân Eduardo Sanchez đã hướng dẫn chúng tôi các bước để pha chế các loại rượu mạnh này.

Ông giải thích: “Tequila chỉ được làm bằng cây thùa xanh, trong khi mescal có thể được làm từ 20 loại khác nhau.

Có một loại tinh bột đặc biệt chỉ có sau khi cây được 7 năm tuổi.

“Khi nó bị chặt xuống, tinh bột và đường được lấy ra từ giữa thân cây. Sau đó, bạn cần nướng nó trong lò củi trong 3 ngày và tinh bột sẽ biến thành đường.”

Truyền tay nhau những chiếc cốc nhỏ, chúng tôi đã thử nhiều loại rượu tequila và mescal có hương vị khói rõ rệt hơn so với loại rượu tequila trong và mịn.

Tiếp tục chuyến tham quan, chúng tôi đến một đồn điền cà phê ở độ cao 4.500 feet. Chúng tôi được xem các cây cà phê và có thể thoáng thấy một số con vẹt đuôi dài được giải cứu đang kêu quang quác về phía chúng tôi từ chuồng của chúng.

Khi đến thị trấn nhỏ yên bình, hướng dẫn viên Juan Carlos cho chúng tôi biết thị trấn này đã được thành lập vào năm 1605. Đi bộ quanh những con đường bụi bặm, chúng tôi đi ngang qua quảng trường thị trấn, nơi người dân địa phương ngồi dưới ánh nắng và trò chuyện. Ngoài ra còn có một tiệm bánh, thợ bạc, nhà thờ, cửa hàng lưu niệm và một bảo tàng nhỏ.

Chúng tôi đi ăn trưa tại nhà hàng Las Catrinas de los Arrayanes. Catrinas là những bộ xương được mặc quần áo đẹp, và là biểu tượng của lễ kỷ niệm Mexico có tên là Lễ hội Người chết (Day of the Dead), nhằm tôn vinh vòng đời. Dưới con mắt cảnh giác của một Catrina khổng lồ đang mỉm cười, chúng tôi thưởng thức những đĩa bít tết sườn, bánh tortillas và salad. Món tráng miệng là một chiếc bánh tart pho mát ngọt.

Trở lại Puerto Vallarta, tôi đi dạo trong Khu Old Town và tình cờ nhìn thấy TiLT, một bảo tàng của Tracy Lee Stum. Lấy cảm hứng từ những bức tranh tường trên đường phố, Stum là một bậc thầy về nghệ thuật biến hình 3D anamorphic và tại bảo tàng, bạn có thể tương tác với những tác phẩm sáng tạo của cô ấy và thích thú khi chia sẻ các bức ảnh trên mạng xã hội.

Chỉ còn cách bãi biển hai dãy nhà, tôi đi dạo lúc hoàng hôn dọc theo Malecón (lối đi bộ lót ván). Đi ngang qua nhà thờ Đức Mẹ Guadalupe với chiếc vương miện đặc biệt, tôi dừng lại để xem đoàn diễu hành đầy màu sắc đi ngang qua, tôn vinh Đức Trinh Nữ và mối liên hệ của Mẹ với người dân Mexico.

Đến Malecón, tôi đã cùng các cặp đôi và gia đình khác tận hưởng bầu trời loang màu hồng tím, chụp ảnh nhiều tác phẩm điêu khắc trên lối đi lát ván và thử các món ăn đến từ nhiều quầy bán hàng.

Puerta Vallarta có rất nhiều điều tuyệt vời để trải nghiệm. Thành phố khiến tôi có thể thấy tại sao những cư dân Canada chim tuyết lại thích làm tổ ở nơi này trong những tháng mùa đông.

- Advertisement -spot_img
- Advertisement -spot_img

Latest article

Nhiều người đọc